Forum Quá khứ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Forum Quá khứ

Bạn hãy Đăng Ký để trở thành Thành Viên Chính thức của chúng tôi. Hoàn toàn nhanh chóng và đơn giản
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Chuyện có thật

Go down 
Tác giảThông điệp
lgkp175
Moderators
lgkp175


Tổng số bài gửi : 159
Join date : 26/04/2010
Age : 34
Đến từ : Stampforbrigde

Chuyện có thật Empty
Bài gửiTiêu đề: Chuyện có thật   Chuyện có thật I_icon_minitimeMon May 03, 2010 10:37 pm

Cô bé bỗng nhiên oà khóc nức nở, mặc cậu bé sợ hãi ngỡ ngàng chỉ biết lắp bắt "Cậu làm sao thế tớ có làm gì đâu?" rồi đứng như trời trồng nhìn bạn.

- Mùa đông rồi sao cậu không mặc áo bông

- Bố tớ bảo chưa bán được hàng chưa có tiền mua

- Cậu có lạnh lắm không ? À hay tớ với cậu chơi trò làm yêu quái đi

- Làm thế nào ?

- Này nhé, cái áo này của tớ rộng lắm, trước nó của chị tớ mà, cậu vào đây mình làm yêu quái 4 chân 2 tay 2 đầu đi doạ bọn nó

Góc phố mùa đông như ấm hơn với giọng cười lanh lảnh của hai đứa trẻ mặc chung nhau một chiếc áo khoác rộng thùng thình ...

Hôm nay cô bé không chơi với lũ bạn, đôi mắt buồn mọng nước, cô bé lặng lẽ đứng nép mình vào mái hiên. Cậu bé xúng xính trong chiếc áo bông mới, ấm áp và vừa vặn bước ra. Thoáng thấy cô bé, cậu bé chạy lại đứng trước mặt cô rồi xoay xoay người, ánh mắt tinh nghịch.

- Áo mới này!

- Ấm lắm, cậu mặc thử không? Mấy hôm trước bố tớ bán được hai cái liền thế là có tiền mua luôn áo cho tớ đấy.

- Tớ nghe bố tớ nói chuyện là có chú ở phố ngoài bị tai nạn, cùng phố nhà cậu đấy có biết là ai không? Còn một cái không biết người ta bị làm sao, nhưng mà cứ bán được để có tiền mua áo mới là thích rồi cậu nhỉ?

Cô bé bỗng nhiên oà khóc nức nở, mặc cậu bé sợ hãi ngỡ ngàng chỉ biết lắp bắp "Cậu làm sao thế tớ có làm gì đâu?" rồi đứng như trời trồng nhìn bạn.

- Mẹ đã bảo ở nhà rồi mà sao lại ra đây để mẹ tìm mãi, thôi nín khóc đi nào mẹ thương. Con lên xe mẹ đèo về nhà nhanh kẻo lạnh lại ốm mất thôi

Cô bé ngồi lên xe theo mẹ về, nước mắt vẫn dàn dụa, cậu bé thấy mẹ cô bé cũng khóc và trên ngực áo mẹ cô bé có một miếng vải đen nho nhỏ được gài vào bằng một cái kim băng.
Bà cụ hoảng hốt giọng như muốn khóc, run run đưa bàn tay xương xẩu vén tóc thằng bé. Miếng băng trắng được bôi ít tiết lợn khô được lão chủ buộc lên đầu thằng bé nay ướt đầm máu.


- Con mụ già này, thân mụ vứt ra ngoài kia liệu có sống quá một ngày không mà dám bớt tiền hả ? Nay đứa nào cho mụ ăn thì đừng trách tao nhé . Ngày mai thằng Cò đi cùng mụ, hai đứa mày mà dám bớt một đồng thôi thì cứ nhớ gương thằng Tít đấy

Ở cái gầm cầu này, chẳng ai quên cái cảnh thằng Tít chỉ vì giấu 10 nghìn dưới đôi giầy bata rách nát mà bị ông chủ đánh cho gẫy cả tay. Rồi hắn xách nó như người ta cầm xác một con chuột chết vứt đi đằng nào chẳng biết ...

Đêm dần về khuya ...

Bà cụ run lên không biết vì sợ hay vì lạnh, ôm thằng bé vào lòng, nước mắt bà ướt đẫm cả má nó. Bà đang nhớ tới thằng cháu dưới quê, nó cũng trạc tuổi thằng Cò. Từ ngày bà lên thủ đô những mong bớt gánh nặng cho vợ chồng con trai và đứa cháu rồi lạc xuốn gầm cầu này chưa lúc nào bà thấy nhớ cháu đến vậy. Rồi như mọi khi bà lại thủ thỉ với thằng Cò về đứa cháu, về những ngày bà ở dưới quê, không quên tặc lưỡi "Ứơc gì bà có tiền mua vé tàu về quê".

- Bà có đau chỗ nào không? Chắc bà đói lắm, thôi bà đi ngủ đi, sáng mai bà cháu mình đi sớm xin người ta cái gì ăn được ...

Con đường dài ồn ào và bụi bặm, một thằng bé dìu bà cụ lặng lẽ đi dọc phố

- Này cụ!

Nghe gọi, bà cụ liền quay mũ rách về phía bàn vừa có tiếng người gọi "Cảm ơn anh thương hai bà cháu già này "

- Ai gọi mụ già! Thằng kia! Cái băng trên đầu mày là giả đúng không ? Nếu mày làm sao cho nó giống thật hơn thì tý quay lại tao sẽ cho một trăm còn giờ thì lại đi đi.

Cả bàn nhậu cười ồ, loáng thoáng có tiếng khen người kia vui tính ...

Hai bà cháu lại dìu nhau lặng lẽ bước đi, được một đoạn, thằng bé ngập ngừng rồi đứng lại

- Bà, bà lại đằng kia nghỉ đi, cháu ra đây một lát.

...

- Ôi cháu, ngã đâu hay làm sao mà máu nhiều thế kia?

Bà cụ hoảng hốt giọng như muốn khóc, run run đưa bàn tay xương xẩu vén tóc thằng bé. Miếng băng trắng được bôi ít tiết lợn khô được lão chủ buộc lên đầu thằng bé nay ướt đầm máu tươi, còn khuôn mặt nó thì tái mét vì đau đớn.

- Cháu ... cháu quay lại nhưng họ không ở đấy nữa ...

Chỉ nói được thế thằng bé bật khóc nức nở.

- Khổ thân cháu tôi, lũ người độc ác, bọn nó đùa thôi, cháu quay lại có gặp chúng nó cũng không cho đâu

- Chúng mày đi chết dẫm đâu mà cả ngày được có vài đồng thế này hả?

- Mụ già ... mà thằng Cò, mày làm sao mà cái đầu mày trông kinh thế, à hay đấy, mai mày không phải buộc cái băng nữa cứ để như thế cho tao

- Ông ... ông xem nó đang sốt hay sao ý người nóng lắm!

- Cút! Tao tốn tiền cơm cho chúng mày giờ lại tốn cả tiền thuốc nữa à, mụ cho nó ăn gì đi rồi ngủ sớm, tao nói trước mai mà vẫn như thế này thì cơm cũng không có mà ăn đâu.

Lão chủ đi rồi bà cụ mới dám quay ra chỗ thằng Cò, nước mắt bà ròng ròng, miệng thì cứ rên rỉ "Ôi! Cháu tôi sao ngốc thế này?”

Thằng Cò mở mắt thều thào nói với bà "Cháu muốn mua cho bà cái vé tàu" rồi nhắm nghiền ...

Con đường dài ồn ào và bụi bặm, một bà cụ liêu xiêu bước dìu một thằng nhỏ


Được một đoạn bà cụ đỡ thằng bé ngồi xuống. Bà cho nó dựa lưng vào tường rồi đặt vào tay nó cái mũ, thấy như thằng bé cầm không nổi bà đặt cái mũ trước mặt nó. Bà lừng chừng như không muốn đi, nhưng nhớ tới lời doạ của ông chủ lúc đêm, bà đành lau nước mắt, lụi cụi một mình dò từng bước trên con phố ...

Hôm nay không hiểu vì sợ ông chủ hay vì lo cho thằng bé, bà cụ khóc được nhiều hơn, khuôn mặt bà cũng nhăn nhúm, thương tâm hơn, có lẽ vì thế mà bà xin được nhiều. Trước khi trở lại chỗ thằng bé bà còn vào hàng thuốc mua cho nó ít thuốc. Còn cách mấy bước bà thấy cái mũ của thằng bé cũng kín những tiền.

- Thôi nay được nhiều bà cháu mình về sớm thôi!

Bà lại gần định dìu thằng bé dậy nhưng vừa động vào thì cái thân xác bé nhỏ đó đổ gục xuống…
Hằng đêm thằng bé giật mình khóc thét, mồ hôi và nước mắt đầm đìa - Nó nhớ tới hình ảnh người thanh niên, cũng từ đó, nó co rúm khi có người mặc áo xanh..

Cháu nhặt được điện thoại này chú ơi, của cái anh áo xanh vừa đi qua kìa

- Mày lên đấy chú đèo đuổi theo đưa trả cho người ta, cái thằng áo xanh kia à, nó vội gì mà phóng như ma đuổi thế không biết
...
- Cháu vẫn thấy anh ý đằng trước kìa, chú đi nhanh lên đi để trả cho anh ý.

- Uh nhưng nó đi nhanh quá chú không đuổi kịp đâu, mày đút vào túi đi không rơi.

- Ơ sao lại vòng về hả chú ?

- Nó đi nhanh thế không đuổi được đâu thôi về bán đi chú cháu mình chia đôi, không mày bán cho chú nhé!

...

- Có người gọi này chú ơi!

- Đừng! Đừng nghe, cứ kệ nó đi

- Người ta vẫn gọi nãy giờ chú ạ!

- Mày tắt máy đi, ấn vào cái nút đỏ đỏ ý, giữ một lúc.

- Được chưa?

- Rồi ạ!

...

- Đường gì mà tắc kinh, có một đoạn mà mãi mới về được tới nhà, mày đưa cái điện thoại đây chú xem nào ... vẫn ngon, có tin nhắn này ... xem nào

"Em day, sim kia het tien, mai em moi tim duoc hang sim mua de goi cho anh nhung anh không nghe may, nhan duoc tin nhan anh goi ngay cho em nhe! Dung gian em nua!"

Tít tít tít ...

"Sao anh không nghe may, em dang di tim anh, anh gian em the co a ? Hay co chuyen gi voi anh, em xin anh co gian em thi cung nghe may di dung lam em lo!"

Tít tít tít ...

"Co gai bi tai nan khi dang goi cho so nay hien da không qua khoi, neu anh chi nhan duoc tin nhan hay den ngay ... hoac lien he ... "

Cái điện thoại rơi bịch, mặt lão xe ôm cắt không còn giọt máu, thằng bé liền chạy lại nhặt lên.

- Ôi may quá, cháu nghe mấy bác xe ôm kia bảo chú nhặt được cái điện thoại của cháu đúng không ạ ?

- Không! Không phải tôi! Không phải tôi ! Là do thằng bé kia kìa!

Nói rồi lão hoảng hốt lên xe phóng đi mất dạng

- Đúng anh áo xanh ban nãy rồi, điện thoại của anh đây này

...

- Mày ! Mày giết vợ tao rồi !

...

- Không! Không! ...

Hằng đêm thằng bé lại giật mình khóc thét, mồ hôi và nước mắt đầm đìa - Nó nhớ tới hình ảnh người thanh niên, cũng từ đó, nó lại co rúm mỗi khi có người mặc áo xanh hoặc cầm điện thoại đi qua.
Về Đầu Trang Go down
 
Chuyện có thật
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» E.M. Total Video Converter 3.61.100319 - Chuyển đổi media toàn diện đa năng
» [Mediafire] Russian Transporter (2010) - Người Vận Chuyển 2010 - DVDRip - Sub Việt
» Vista Transformation Pack 9.0.1 - Bản chuyển đổi XP sang Vista mới nhất

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forum Quá khứ  :: Thảo luận chung :: Tâm sự chia sẻ cùng bạn bè-
Chuyển đến