Forum Quá khứ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Forum Quá khứ

Bạn hãy Đăng Ký để trở thành Thành Viên Chính thức của chúng tôi. Hoàn toàn nhanh chóng và đơn giản
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Đoạn kết của 26 lá thư

Go down 
Tác giảThông điệp
lgkp175
Moderators
lgkp175


Tổng số bài gửi : 159
Join date : 26/04/2010
Age : 34
Đến từ : Stampforbrigde

Đoạn kết của 26 lá thư Empty
Bài gửiTiêu đề: Đoạn kết của 26 lá thư   Đoạn kết của 26 lá thư I_icon_minitimeMon May 03, 2010 10:50 pm

Bưu phẩm của cô, được gửi từ một nơi xa lắc Stockholm, Thụy Điển. Cô bóc ra, thấy trong đó có nhiều thư, đề cả ngày nhưng không được gửi đi. Cô bóc lá thư mới nhất. Cô lặng người.

Kết nối Blog - Cô chờ từng ngày anh về để thực sự tình yêu đích thực sẽ là vĩnh cửu!

- Đến giờ mà anh vẫn không biết có một người con gái thích anh đến như thế nào sao? - Hạnh gắt lên với Tâm làm cả bar ai cũng ngoái lại nhìn cô.

Tâm sững sờ hệt như suy nghĩ ngờ nghệch về tình - anh - em mà anh xây dựng 3 năm nay với Hạnh – cô em gái bé bỏng anh luôn yêu quý. Tâm không dám nhìn vào mắt Hạnh, không phải vì anh sợ những điều Hạnh nói mà anh sợ nhìn Hạnh khóc.

- Có bao giờ anh biết có hôm em nhớ anh, tự ôm lấy mình nước mắt cứ trào ra? Có bao giờ anh nghĩ đến em khác những dòng tin nhắn "Cố gắng học tốt hay ngủ ngon nhé em gái cưng"? Hay đó đơn thuần chỉ là những ký tự đều đặn anh dành cho em?

Tâm không thể nói được một lời, đôi môi anh mím chặt, hình như đây là một chuyện anh chưa bao giờ dám mơ đến. Hạnh là cô gái đầu tiên anh đi cùng sau 12 năm học, cô bí thư lớp dưới xinh đẹp và nổi tiếng vì học giỏi. Còn Tâm, một nam sinh quá đỗi bình thường hồi đó. Hai lớp của Tâm và Hạnh kết nghĩa vì học chung một phòng nên Tâm quen Hạnh. Sự tình cờ đó cũng không nói lên điều gì nếu giờ Hạnh không nói thích Tâm.

- Có bao giờ anh biết em thở đều, sâu, nhẹ, trong những giấc mơ ngập tràn hình ảnh anh? Anh vô tâm lắm?
Hạnh lao ra cửa với đôi mắt hoe đỏ, cô thổ lộ những gì muốn nói hàng nghìn lần khi ở bên Tâm. Đây có lẽ là lần thứ 1001 cô muốn nói ra, cảm xúc kìm nén làm cô khó xử, nhưng khi nói ra cô thấy nặng nề hơn bởi thái độ của Tâm, dường như cô sai lầm khi nói hết ra. Cô sợ mất tất cả những gì cô có với Tâm.



Ba ngày sau khi Hạnh và Tâm gặp nhau, không có liên lạc từ Tâm. Hạnh gọi nhưng Tâm tắt máy. Tâm né tránh cô ư? Hay Tâm không thích cô. Những ý nghĩ đó làm Hạnh không làm việc gì ra hồn đến nỗi cô bị mẹ mắng vì tội hay lơ đễnh trong khi bán hàng giúp mẹ. Cô sợ khi nói ra có thể cô mất Tâm mãi mãi. Nhưng giờ nỗi sợ đó càng lớn khi 3 ngày không thấy Tâm liên lạc lại. Rồi 4, 5... đã 7 ngày, vậy là tròn một tuần Tâm biến mất. Tâm đi đâu, đang làm gì, Tâm nghĩ gì về cô. Đó là những câu hỏi ngập tràn trong đầu cô.

Yêu là làm cho người mình yêu hạnh phúc! Cô sống với điều đó nhưng đó chỉ là mối tình đơn phương với một người. Cô lẳng lặng ở sau lưng người đó ủng hộ, và để người đó sống thoải mái với niềm vui và nỗi buồn của họ. Cô không ép buộc, không hờn ghen, không tỏ tình, không gì cả... Cô chỉ là người em bình thường, quan tâm và hằng đêm nhớ về anh. Nhưng giờ sau 7 ngày cô thổ lộ tình cảm với anh thì cô nghĩ đó là gánh nặng với anh.

Ý nghĩ dừng lại vì một vị khách mắng cô bán hàng cẩu thả, đưa nhầm hàng rồi tính sai tiền. Đang lững thững đi về phòng chợt có tiếng gọi của nhân viên bưu điện. Bưu phẩm của cô, nặng và được gửi từ một nơi xa lắc... Stockholm, Thụy Điển. Cô bóc ra và thấy trong đó có nhiều thư, đề cả ngày nhưng không được gửi đi. Cô bóc lá thư mới nhất viết vào ngày 25/05 tức là cách đây đúng một tuần. Đó là chữ của anh, cô lặng người, là anh, là Tâm của cô...



“Gửi em, người con gái tôi từng yêu thương suốt ngần ấy năm. Em đâu biết rằng tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện có thể được yêu em. Em đâu biết rằng tôi cũng ngọt ngào và lãng mạn như ai, nhưng tôi không thể hiện ra với em bởi tính nhút nhát của tôi...Em bảo rằng sẽ thích một người làm tặng em một bài thơ, một đóa hoa hồng vào dịp Valentine. Tôi đã làm 3 bài thơ để tặng em, nhưng vì em quá hoàn hảo nên tôi không thể đọc cho em nghe thơ của tôi. Tha lỗi cho tôi nhé, tôi sẽ cố gắng mạnh bạo hơn... mà ừ nhỉ, chắc phải 2 năm nữa tôi mới gặp lại em.”

Rồi Hạnh bóc tiếp lá thư khác…

“Gửi em, người con gái bên tôi từ rất lâu nhưng tôi chưa bao giờ nói yêu em. Gửi em, người con gái làm tôi hạnh phúc vào ngày hôm nay. Kể về em và tôi giống như là một kịch bản phim hài vì một thằng khờ là tôi, giờ này không biết em có cần một bờ vai để tựa vào như trước không nhỉ? Gã điên khù khờ ngày nào còn nhớ những lúc em gục đầu khóc trên vai tôi từ phía sau trong ngày em chia tay trường. Như lời hứa: Hãy ở bên em khi có thể. Và đó là lý do khiến tôi không tài nào nói yêu em được, vì nếu nói, có thể sẽ xảy ra những điều tôi không muốn...”


“Gửi em, người con gái khiến con tim tôi yêu nồng nhiệt trong suốt thời gian qua. Tôi gặp em ngay vào lúc tâm trí tôi xao động nhất, lúc tôi đang trốn tránh cuộc sống gia đình ngột ngạt thực tại. Em đánh thức tôi trong cơn mộng mị và cho tôi hy vọng về một mái ấm hạnh phúc, một gia đình êm ái. Tôi vẫn nhớ và luôn hy vọng. Bản thân tôi thất vọng về cuộc sống và con người quá nhiều nhưng không vì thế tôi không được quyền hi vọng, nhất là với em...”
...

26 lá thư,

Cô khóc sau khi đọc hết 26 lá thư, nhưng đây là những giọt nước mắt hạnh phúc nhất cô có. Thì ra Tâm và cô đều có những mối tình đơn phương dành cho nhau mà không ai biết. Tuy giờ xa Tâm nhưng cô cảm thấy Tâm luôn ở bên cô.


Tình yêu đầu tiên đến với cô thật xúc động. Nó giống như hai đường thẳng song song đồng quy tại một điểm, phá tan mọi định luật và quy tắc...

Tâm đi học nghiệp vụ 2 năm ở nước ngoài, ngày anh gặp cô là ngày anh định tỏ tình và nói lời tạm biệt trước lúc đi xa. Nhưng thật trùng hợp vì đó cũng là ngày tình yêu trong cô không kìm nén được và cô nói ra trong sự ngỡ ngàng của Tâm.

Anh và cô xa nhau tuy không ai nói một lời hẹn ước nhưng dường như lời hẹn ước đó được hai người cùng viết ra sau 3 năm ở bên nhau.

Cô chờ từng ngày anh về để thực sự tình yêu đích thực sẽ là vĩnh cửu!

Em vẫn đợi anh!
Về Đầu Trang Go down
 
Đoạn kết của 26 lá thư
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Forum Quá khứ  :: Thảo luận chung :: Tâm sự chia sẻ cùng bạn bè-
Chuyển đến