“Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm. Bên kia mưa rào. Bên này đang thu. Bên kia tuyết phủ... Không dám nhắc đến những Nhớ thương, sợ nhớ thương trào thành nước mắt. Yêu xa là xa những cái nắm tay, xa những vòng ôm, xa môi hôn và xa cái nồng nàn của mùi hương quen thuộc…”
“Nhiều lúc em nghĩ mình không đủ dũng cảm để tiếp tục. Nhiều lúc em nghĩ mình không đủ tự tin để đi tiếp. Nhiều lúc em nghĩ mình không đủ Nhớ, đủ Thương để gửi về nơi xa. Đã rất nhiều lần em hoảng hốt trước hai chữ: buông tay. Rất nhiều lần em giật mình khi đọc ở đâu đó hai từ: Quên lãng…”